Đêm vắng em, trăng tàn, sao cũng lặn
Áng mây chiều cùng gió chạy lang thang.
Đêm xa em phố buồn không ánh điện,
Để đêm về ánh mắt nhớ mênh mang.
Gió ơi gió! Giữ giùm tôi ánh mắt
Của đôi lần tôi được bên em!
Giữ giùm đi đừng để bóng đêm đen,
Mang đi mất: “ánh mặt trời rưc rỡ”
Mây ơi mây! Đừng đùa vui thế nữa,
Hãy quay về tìm dãy núi ngày xưa.
Nắng đâu rồi không chiếu lúc về trưa,
Làm tôi thấy lòng mình xao xuyến lạ?
Mà cơn gió, sao giờ không rung lá?
Hay gió giờ cũng đã bay đi?
Phút chia tay, tưởng chẳng còn gặp lại.
Để mắt buồn, rơi lệ… ướt hoen mi !
________ Bạch Mỹ ________http://mybachdinh.blogtiengviet.net/